Ta và phu quân là thanh mai trúc mã, đã thành thân nhiều năm, tình cảm phu thê sâu đậm.
Nhưng trong một buổi yến tiệc cung đình, ta bị Hoàng đế để mắt tới và bị ép vào hậu cung.
Ta chịu đủ mọi nhục nhã, sống trong sợ hãi, chỉ có thể dựa vào những kỷ niệm ngọt ngào của ngày trước để tiếp tục chịu đựng. Và cuối cùng, ta đã sống qua được khi hắn băng hà.
Tân đế lên ngôi, ta không thể chờ đợi mà lập tức triệu kiến phu quân, mong giả chết để cùng chàng tái hợp.
Phu quân ta, vẫn khoác trên mình bộ y phục trắng, phong thái vẫn thanh nhã như ngọc, không hề thay đổi so với ký ức của ta.
Chàng ấy đứng dưới bậc thềm, cung kính hành đại lễ:
“Thần và Cửu nương đã thành thân nhiều năm, tôn trọng nhau, dưới gối đã có một nam một nữ, gia đình hòa thuận, mong Nương nương thành toàn.”