Kiếp trước, tôi và chồng từ thanh mai trúc mã đã ở bên nhau đến tận lúc đầu bạc răng long.
Điều tiếc nuối duy nhất là chúng tôi không có con.
Mãi đến ngày kỷ niệm 50 năm ngày cưới, tôi vô tình phát hiện cuốn album mà anh ta giấu kín. Bên trong dày đặc những bức ảnh của người con gái anh ta luôn thầm thương trộm nhớ.
Lúc ấy tôi mới bàng hoàng nhận ra: Anh ta không phải không muốn có con, mà là không muốn có con với tôi.
Kiếp này, chúng tôi ngầm hiểu mà giữ khoảng cách, không còn chọn nhau lần nữa.
Anh ta trở thành doanh nhân thành đạt trong ngành xuất nhập khẩu, là niềm ghen tị của bao người. Trong buổi họp lớp cấp ba, anh ta nhìn tôi, cười nhạo:
“Trác Lâm Khê, em đợi anh bao năm cũng vô ích thôi. Hai kiếp rồi, người anh yêu vẫn chỉ có Tân Tân.”
Tôi mỉm cười, nắm tay hai đứa trẻ song sinh.
Nụ cười của anh ta cứng đờ lại, sắc mặt tái nhợt, hoàn toàn mất kiểm soát:
“Em đã hứa sẽ mãi mãi là người của anh mà?!”