Ta là nữ trù nương đệ nhất kinh thành.
Chưa từng có ai chê đồ ăn ta dở.
Mãi đến khi vị hôn phu cao quý, kẻ đã bội ước với ta, nếm qua món ăn ta làm.
“Thật khó ăn, may mà không cưới nàng.”
Ta thản nhiên thu dọn bát đũa.
“Cơm đoạn đầu, ngươi còn dám kén chọn ư?”
Không sai, ta chính là nữ trù nương chuyên đưa cơm đoạn đầu cho tử tù.