10
Ca phẫu thuật kéo dài đến bảy tiếng mới hoàn thành.
Khi tôi bước ra với những bước chân nặng trĩu, tôi ngay lập tức nhìn thấy Đồng Nhiên Nhiên bị trói chặt ở một góc.
Tóc tai cô ta bù xù, ánh mắt đỏ ngầu, miệng bị nhét đầy bởi thứ vải gì đó, trông chẳng còn chút khí thế kiêu ngạo như trước.
Thấy tôi bước ra, cảm xúc vốn đã nguội lạnh của cô ta lại bùng lên một lần nữa.
Tôi uống một ngụm nước từ tay trợ lý, sau đó cố tình nâng cao giọng để cô ta có thể nghe rõ: “Ca phẫu thuật thành công, nhưng tiếc là… đứa bé thì…”
Ngay lập tức, ánh mắt của Đồng Nhiên Nhiên trở nên hung dữ lạ thường, cô ta như muốn lao tới giết chết tôi.
Tôi không nói thêm gì, chỉ quay người rời đi, không ngoảnh lại.
Một tháng sau, sức khỏe của tỷ phú đã hồi phục hoàn toàn.
Số tiền năm triệu điều trị cũng đã được chuyển vào tài khoản của tôi.
Nghe nói, ngay sau đó tỷ phú đã đuổi Đồng Nhiên Nhiên ra khỏi nhà.
Đồng Nhiên Nhiên ôm xác đứa bé, ngồi trước cửa nhà tỷ phú suốt ba ngày ba đêm.
Nhưng tỷ phú không hề lay động, rồi cô ta đột nhiên biến mất không dấu vết.
Không rõ cô ta trốn nợ tín dụng đen hay trốn tránh sự trừng phạt vì tội ăn trộm.
Hôm đó, tôi như thường lệ, lại ngồi trong phòng thí nghiệm.
Không biết bên ngoài có chuyện gì xảy ra, sau một hồi náo loạn, một người phụ nữ điên loạn, tóc tai bù xù xông thẳng vào phòng thí nghiệm của tôi.
Nhìn kỹ lại, tôi mới nhận ra đó chính là Đồng Nhiên Nhiên.
Cô ta cầm trên tay một con dao, ánh mắt đầy thù hận, chứa đựng sự căm ghét dành cho tôi.
“Lâm Kiều, trả lại mạng con trai cho tôi!”
Tôi đã sớm dự đoán được Đồng Nhiên Nhiên sẽ làm chuyện này, may thay tôi đã có sự chuẩn bị trước.
Đồng Nhiên Nhiên chưa kịp lao đến thì đã bị vệ sĩ tôi sắp xếp từ trước khống chế, đè xuống sàn.
Tôi cúi nhìn cô ta, một kẻ gần như phát điên.
“Tự làm tự chịu.”
Cuối cùng, Đồng Nhiên Nhiên bị kết án vào tù vì tội trộm cắp và cố ý giết người.
Cả đời cô ta sống vô ích, chẳng làm được gì nên hồn.
Còn tôi, sẽ tỏa sáng và thành công trong lĩnh vực y học của mình.
Cuộc đời của tôi, thật đáng quý.
(Hết)