Ta là ánh trăng sáng trong lòng của vị Nhiếp Chính Vương. Hôn thê của chàng tìm đến ta, nói : “Cho ngươi mười vạn lượng, rời khỏi Nhiếp Chính Vương.” Ta nghe xong liền vỗ bàn đứng dậy. “Có chuyện tốt như vậy, cớ sao không nói sớm hơn!”