Ta là nha hoàn thông phòng của Hoàng trưởng tôn, Hoàng trưởng tôn chính là thế thân cho phu quân tú tài của ta.
Hắn tham sắc của ta, ta cũng tham sắc của hắn. Vốn là chuyện đôi bên cùng có lợi, nhưng Hoàng trưởng tôn lại không cam lòng. Hắn nghiến răng hỏi ta:
“Ta đây là chân tiên nơi cung điện của Thiên gia, làm sao lại không bằng một tên tú tài nghèo ở vùng quê Ứng Xuyên?”
Hừ! Thùng rỗng kêu to mà thôi. Nếu chỉ luận về sức lực, quả thật là không bằng.