Ta và muội muội đều là nha hoàn hạng ba trong phủ Quốc Công.
Đột nhiên một hôm muội ấy đưa cho ta một viên trân châu to bằng quả nhãn.
Ngày hôm sau, trên chiếc áo choàng bằng vàng của Tiểu Công gia lại thiếu mất một viên nam châu y hệt, cả phủ lục lọi khắp nơi.
Muội muội run rẩy nói:
“Tỷ tỷ ta có một viên, nhìn không giống như đồ vật mà một nha hoàn nên có…”
Ta bị đánh chết ngay tại chỗ.
Khi mở mắt, ta đã quay trở lại lúc đang ở sân nhỏ của người buôn bán nô lệ.
Chu ma ma của phủ Quốc Công đang đứng chọn mua các tiểu nha hoàn.