Hoàng đế hỏi: “Con của nhà ngươi đã có tên chưa?”
Cha ta đáp: “Chưa có ạ.”
Hoàng đế nói: “Vậy để trẫm đặt tên cho!”
Cha ta: “Đó là vinh hạnh của con thần.”
Hoàng đế nói: “Một đứa gọi là Thẩm Đường Chu, đứa còn lại gọi là Thẩm Duy Nhất, thế nào?”
Cha ta nói: “Chữ Chu là họ của hoàng tộc, con của thần e là không gánh nổi.”
Hoàng đế nói: “Hoàng hậu tương lai thì gánh nổi.”
Cha ta: “Thần khiếp sợ.”
1
Khi ta và Hoàn Hoàn lên năm tuổi, cả hai vẫn chưa có tên vì cha ta không biết nên đặt tên Thẩm Đường Chu cho ai.
2
Vào ngày trước sinh thần năm tuổi của chúng ta, cha ta, người đã đóng quân ở biên cương trong nhiều năm, đột nhiên trở về.
Nương ta bận rộn chuẩn bị tiệc sinh thần nên rất vui mừng!
3
Nương ta dẫn chúng ta đến quán rượu mà ta và Hoàn Hoàn đều thích.
Ta rất thích món bánh hạt dẻ ở quán này, thường ngày nương không cho ta ăn nhiều, nhưng hôm đó nương không ngăn cản, khiến ta vui vô cùng và nghĩ rằng cha về thật tốt.