Ta đã làm Thái tử phi của hắn mười năm, sau khi hắn lên ngôi lại chỉ phong cho ta làm Quý phi, ta từng là bạch nguyệt quang của hắn, nhưng bây giờ hắn lại có nốt chu sa của mình rồi.
Ta nhớ lúc trước, khi tin sắc phong Hoàng hậu truyền khắp lục cung, Tề Chiêu từng nắm lấy tay ta hỏi: “Vân nhi, nàng sẽ không trách ta, đúng không?”
Tề Chiêu làm ra vẻ mặt thản nhiên, ta nhìn khuôn mặt của hắn, đột nhiên có chút thất thần.
Tay ta bị nắm trong tay hắn, dù lòng bàn tay hắn ấm áp, nhưng đầu ngón tay ta vẫn cảm thấy lạnh.
“Không trách.” Ta nén nỗi đau trong lòng, mỉm cười nói: “Hoàng thượng muốn làm điều gì, Vân nhi cũng sẽ cùng Hoàng thượng làm điều đó.”