Chương 1
Xuyên không đến triều Đại Ung đã mười năm, ta vẫn chưa tìm được cách về nhà.
Tứ hoàng tử Mộ Dung Diệp hứa với ta một đời một kiếp một đôi người, ta vì hắn phong bế hệ thống, lưu lại thời cổ đại.
Nào ngờ, cái gọi là một đời của hắn với ta chỉ vẻn vẹn bảy năm ngắn ngủi.
Khoảnh khắc ta biết được hắn giấu ta nuôi một phòng ngoài, ta đã khởi động lại hệ thống, tiếp tục tìm kiếm con đường về nhà.
…
“Người chinh phục số mười ba, đối tượng chinh phục của bạn, Mộ Dung Diệp, đã yêu người khác. Theo nguyên tắc trừng phạt của hệ thống, không quá ba tháng bạn chắc chắn sẽ chết.”
Nghe lời hệ thống, ta cầm khăn tay một cách máy móc, lau đi dòng máu mũi chảy không ngừng, lòng dậy lên nỗi buồn khổ.
“Tôi cho bạn ba ngày suy nghĩ, nếu bạn vẫn muốn lưu lại mà không đi, tôi sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thế giới của bạn.”
Lời vừa dứt, hệ thống biến mất khỏi thần thức của ta.
Ta lau sạch máu mũi, nhìn những món ăn lạnh lẽo trên bàn và bát mì trường thọ, trong họng nghẹn ngào.
Không biết đã qua bao lâu.
“Két—”
Cửa phòng bị đẩy ra, Mộ Dung Diệp mặc một bộ áo gấm đen bước vào.
“A Như, hôm nay việc triều chính trì hoãn, không về kịp cùng nàng đón sinh thần.”
Hắn đặt chiếc hộp gấm lên bàn, tiện tay ôm lấy ta ngồi xuống: “Quà sinh thần năm nay tặng nàng, xem có thích không.”
Lòng ta khẽ rung, mở nhẹ hộp ra, bên trong là một chiếc trâm ngọc viền vàng khắc hoa văn mây bay.
Giống y hệt quà sinh thần hắn tặng ta năm ngoái và năm trước.