Kẻ thù không đội trời chung của ta đăng cơ lên ngôi Hoàng đế.
Tin tức này vừa lọt vào tai đã khiến ta sợ hãi đến run rẩy.
Ngày hôm ấy, ta bị truyền triệu vào cung, tân đế nửa cười nửa không nhìn ta, ánh mắt đầy vẻ nham hiểm:
“Thôi Thế tử, ngươi cùng trẫm đối đầu đã nhiều năm. Đến ngày hôm nay, trẫm chợt nhận ra bản thân đã không thể rời xa ngươi được nữa. Hay là, trẫm thiến ngươi làm thái giám, để ngươi có thể mãi mãi ở bên trẫm.”
Ta: “…”
Nhưng ta vốn là nữ cải nam trang, làm sao mà thiến được!