Người trong lòng muốn gửi ta cho hoàng tử nước địch làm thiếp.
Hắn nói: “Phụng Dung nhát gan, Lâm Tề quốc là nơi man di, nàng ấy không chịu nổi.”
Lúc hắn nói lời kia, Lý Phụng Dung đang đứng ở bên cạnh hắn, khuôn mặt xinh đẹp đẫm nước mắt, trông rất khổ sở, như thể từ trước đến nay, ta mới là kẻ chen ngang phá vỡ tình yêu của họ.
Nàng ta là đoá mẫu đơn ấm áp mà hắn ủ ấp trong đêm đông, có tấm lòng tốt đẹp trong mắt mọi người, là ánh trăng sáng mà không ai được phép xúc phạm. Vì vậy, nàng không thể chịu đựng được chuyện làm thiếp uất ức như vậy, nhưng ta thì phải chịu đựng.
Người trong lòng ta có lẽ sẽ mãi mãi không bao giờ biết được, đoá mẫu đơn tốt bụng đó đã tự tay đẩy ta từ thành lâu xuống, nhìn thấy thân thể máu thịt mơ hồ của ta, mỉm cười gọi ta là công chúa tuẫn quốc.