Thiếu gia cưới thiếu phu nhân vào phủ, mà nàng ấy lại giống ta đến tám phần.
Nhưng ta lại là kế mẫu của thiếu gia.
Ta an ủi lão gia: “Hai phụ tử có mắt thẩm mỹ giống nhau, đúng là hổ phụ không sinh khuyển tử mà—”
Tiết Trấn Lâm ấn ta xuống bàn, một tay giữ chặt cả hai cổ tay ta.
“Những tính toán của phu nhân, sắp làm bản tướng điếc tai rồi. Tưởng bản tướng chết rồi sao? Không nhìn ra dã tâm của phu nhân với nhi tử ta à?”
Chết thật… lần này chơi hơi quá rồi.