Ta nhặt được một đứa bé gái nằm thoi thóp bên đường nên liền mang về nhà.
Đầu óc của nó hình như bị hỏng rồi, suốt ngày mơ tưởng mình là công chúa trong cung.
Ta nào có thể nuông chiều nó?
Bắt nó làm việc, dạy nó cán bột, khiến khuôn mặt hồng hào của nó bị phơi nắng đến đen nhẻm.
Một ngày nọ, đứa bé cãi nhau với ta, tức giận bỏ chạy, khi ta tìm kiếm khắp nơi nhưng vô vọng, một thái giám trong cung đã đến.
Ông nói, Hoàng thượng triệu ta vào cung.
Ông còn cười tủm tỉm và cúi chào ta.
“Công chúa muốn thỉnh ngài làm hoàng tẩu của nàng.”