Ta là một công chúa sống trong lãnh cung.
Từ nhỏ đến lớn, cơm no áo ấm cũng là chuyện ta chỉ có thể cầu mà không thể gặp.
Vì không để bản thân chết đói, trở thành cô hồn dã quỷ ở chốn lạnh lẽo như lãnh cung, ta đành phải làm đối thực với một tiểu thái giám.
Khi cửa cung bị quân phản loạn phá náy, tiểu thái giám đưa ta trốn thoát.
Thế nhưng người người lại đến tranh đoạt, nói rằng ta là huyết mạch cuối cùng của triều đại trước.
Hắn nghẹn giọng hỏi:
“Tiểu công chúa của ta, nàng thực sự muốn rời đi sao?”