Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
blank
Xin chào

ĐẬU PHỤ TÂY THI

(Cập nhật lúc 4:44 – 22/12/2024)
ĐẬU PHỤ TÂY THI
  1. Trạng thái: Hoàn thành
  2. Lươt xem: [wpp_views_count]
  1. Thể loại:
  2. Trạng thái: Hoàn thành
  3. Lươt xem: [wpp_views_count]
[yasr_visitor_votes]

Giới thiệu truyện “ĐẬU PHỤ TÂY THI”.

Tằng Thành Cẩn nạp ta làm thê thất, đối với hắn chẳng khác nào là một nỗi nhục.

Hắn đường đường là Nhiếp Chính Vương, nắm trong tay quyền khuynh thiên hạ, dã tâm ngút trời, còn ta, chỉ là một cô nhi bán đậu phụ, dung mạo tầm thường, chẳng chút xuất sắc.

Đêm tân hôn, hắn vội vã giật xuống tấm hỉ khăn trên đầu ta, rồi mang bộ mặt đen kịt ngồi một bên uống rượu giải sầu.
Hẳn là trong lòng phiền muộn vô cùng.

Ta len lén ngước mắt nhìn hắn. Hắn vốn dĩ đã tuấn tú hơn người, nay khoác trên mình hỉ phục đỏ thẫm, lại càng thêm thanh trần thoát tục, đôi mày đôi mắt cũng phảng phất vài phần sắc nét như tranh.

Chỉ là, trong nét tuấn mĩ ấy còn xen lẫn ba phần lãnh đạm, ba phần oán hận.

Ta ngồi ngay ngắn, không dám thở mạnh, chỉ ngẩn ngơ ngồi trên giường tân hôn .

Tằng Thành Cẩn khẽ buông một tiếng chửi rủa, bỗng đứng dậy bước đến trước mặt ta. Hắn dùng hai ngón tay nâng cằm ta lên, ánh mắt soi xét từng chút một.

Hồi lâu, hắn nhíu mày chán ghét:

“Da thịt nàng sao lại chẳng chút mịn màng gì cả ?”

Ta ngượng ngùng mỉm cười, chẳng dám hé lời.

Hắn lại nắm lấy  bàn tay ta, cẩn thận xem xét dưới ánh nến, rồi bật tiếng chậc đầy khinh miệt:

“Đôi tay này cũng vậy.”

Ngón tay hắn thon dài như ngọc, quả thực đẹp hơn tay ta rất nhiều.

Ta tự ti, định rút tay lại, nào ngờ hắn lại siết chặt hơn.

“Ta đường đường có thể kết thân với một tiểu thư khuê các, cầm kỳ thi họa đều tinh thông, dung mạo diễm lệ tuyệt trần, không ai không bội phục.” Lời hắn buốt lạnh như băng, tựa như nghiến răng mà thốt ra.

Ta áy náy, chỉ biết cúi đầu im lặng.

“Ngay cả trưởng công chúa đương triều cũng một lòng ái mộ ta. Nàng nhìn lại bản thân đi, một phần cũng không sánh bằng .” Hắn lại cười lạnh, lời lẽ như đao cắt.

Lòng ta chua xót, cúi đầu càng sâu hơn:
“Thần thiếp quả thực chẳng sánh bằng .”

Tằng Thành Cẩn hừ lạnh, cúi đầu sát đến bên tai ta, hít một hơi nơi cổ ta rồi nhíu mày:

“Ngay cả hương thơm cũng không át nổi mùi đậu phụ trên người nàng.”

Khoảng cách quá gần, hơi thở hắn quẩn quanh bên tai, khiến mặt ta nóng ran, trong lòng muộn phiền đến cực điểm. Ta nhịn không được mà khẽ né sang một bên, muốn cách xa hắn một chút.

Nào ngờ hắn lại vươn tay ôm lấy eo ta, giọng đầy bất mãn:

“Nàng cứ né tránh ta làm gì?”

Ta cố nén tiếng nghẹn ngào, dùng mu bàn tay lau nhẹ mặt, cố tỏ vẻ bình tĩnh đáp lời:

“Thần thiếp chỉ sợ mùi đậu phụ làm phiền đến Vương gia. Chi bằng đêm nay thần thiếp ra ngoài nghỉ tạm, có được không?”

Hắn bất ngờ đẩy ta ngã xuống giường, cúi người đè lên, mặt mày căng thẳng nói:

“Đã ngửi mấy ngày nay rồi, thiếu gì thêm một đêm nữa?”

Xem nhiều nhất


TRIỆU LỘ HÀ KHÔ

[wpp_views_count post_id=134625]
2 giờ

TÂM TỊNH KHIẾT BẠCH

[wpp_views_count post_id=134613]
12 giờ

PHU QUÂN CỦA TA NGỌT NHẤT THIÊN HẠ

[wpp_views_count post_id=133295]
20 giờ

MỘT GIẤC MỘNG TAN

[wpp_views_count post_id=134565]
3 ngày

Cùng thể loại


PHU QUÂN TA NẠP TIỂU DI NƯƠNG THỨ BẢY

[wpp_views_count post_id=125650]
5 tháng

BẠCH NGUYỆT QUANG THẬT VÀ GIẢ

[wpp_views_count post_id=124638]
5 tháng

GIẤC MỘNG ĐIỀN VIÊN

[wpp_views_count post_id=129487]
2 tháng