Vị hôn phu cao quý của ta giờ đã trở thành tội nhân, hắn bị đánh đến điếc một bên tai, bị vứt ra ngoài phố để bán.
Ta ngồi xổm trước mặt hắn, khẽ nói: “Ta đến đây để từ hôn, ngươi sẽ không cho rằng ta đang dậu đổ bìm leo đấy chứ?”
Trời cao chứng giám! Hôm qua khi ta đến, hắn vẫn còn là thế tử cao cao tại thượng! Sao chỉ qua một đêm lại thành tội nô thế này?
Hắn mở mắt, bình tĩnh nhìn ta.
Phía sau vang lên tiếng hô: “Có mua không đấy! Không mua thì để chúng tôi xem!”
Các bà mối khắp kinh thành đều đang chờ để xem xét hắn. Mua hắn về chẳng khác nào rước về cây hái ra tiền.
“Nhìn bộ dạng nghèo kiết xác của nàng ta, chắc chắn là không mua nổi.”
Nghe thế, ta tức giận: “Xem thường ai đấy! Người này ta mua rồi!”