Đèn hoa gửi gắm nỗi nhớ nhung, trăng tròn vành vạnh mà lòng người chẳng tròn đầy.
Ta kết oán với vị Diệp Thị lang kia, cứ lời qua tiếng lại, chẳng ai chịu nhường ai.
Có lần say rượu, ta thậm chí còn lớn tiếng gào lên trong tửu quán: “Này! Huynh đệ! Mau trói tên Diệp mỹ nhân kia lại, mang vào phòng tiểu gia! Tiểu gia ta, phải ‘chăm sóc’ hắn cho thật tốt!”
Trong cơn say mơ màng, dường như ta nghe thấy hắn gào khản giọng: “Là ngươi chọc ta trước… cứ mãi quấy rầy ta làm gì… cả hai đều là nam tử, ta biết phải làm sao đây…”
Nam tử?
Ta là nữ mà!