Đời trước, ta vì không muốn bị vị hoàng đế trụy lạc làm nhơ bẩn mà tự kết liễu cuộc đời. Phu quân, Vũ Vương, đau lòng đến tột cùng, dấy binh tạo phản và giết vua.
Sau khi đăng cơ, chàng chọn một vũ cơ có dung mạo tương tự ta để sủng ái.
Thiên hạ đều nói Vũ Vương si tình, nhưng ai ngờ được rằng người chàng yêu vốn là vũ cơ đó.
Còn ta, chỉ là một con cờ bị chàng dâng lên hoàng đế, như một cái cớ để ngày sau soán ngôi.
Sống lại một đời, ta trở về đêm ấy, đêm ta hầu hạ hoàng đế.
Lần này, ta chủ động ôm lấy vòng eo thanh mảnh đó.
Ngày hôm sau, khắp Kinh thành đều biết—
Hoàng đế anh minh thần võ, còn Vũ Vương thì không thể sánh bằng.