Thái tử và ta là thanh mai trúc mã đã được mười sáu năm, nhưng ngài ấy đã gặp được nhân duyên định mệnh.
Người mà ngài yêu rơi xuống nước mất đi đứa con của mình, thái tử tóm lấy cổ ta, nghiếm hàm, hỏi từng chữ: “là muội làm sao?”
Ta nhớ rằng ngài ấy cũng từng đã dịu dàng gọi ta là “Kiều Kiều”, Đối mặt với đôi mắt nheo nheo và giận dữ của ngài ấy, ta mỉm cười và nói: ” đúng thế, là muội.”