Không ai có thể ngờ được đóa hoa cao lãnh Chỉ huy sứ Thẩm Thanh Tải lại có ngày nảy sinh tình cảm sâu nặng với một ngư nữ, thậm chí lúc thân mật bên nhau, hắn còn dịu dàng nhỏ nhẹ:
“Chờ khi mắt ta phục hồi, nhất định sẽ cưới nàng làm thê tử.”
Nhưng khi đối diện với ta lần nữa khi ta trong y phục của nam nhân, Thẩm đại nhân chẳng chút khoan dung, mỗi lần ra tay đều là sát chiêu:
“Ta nhất định phải lấy mạng ngươi! Triệu Xuân Đường!”
Thẩm Thanh Tải là người coi trọng thể diện, nếu hắn biết người hắn từng yêu say đắm và thề nguyền bên nhau chẳng phải ai khác mà chính là ta, hẳn sẽ phẫn nộ và hổ thẹn đến tận xương tủy. Lúc ấy, hắn sẽ chẳng ngần ngại truy sát ta đến cùng để rửa sạch sự nhục nhã này.
Vì lẽ đó, ngay đêm trước khi đôi mắt hắn phục hồi, ta đành cắn răng quyết định lặng lẽ rời xa, tránh cho bản thân khỏi lưỡi gươm lạnh lẽo của người đã từng là mối tình sâu đậm nhất.