Trước khi tướng quân xuất chinh, chàng ấy đã ở lại phòng của ta.
Hai tháng sau, tướng quân vẫn chưa trở về còn ta thì ngồi bên giếng cạn trong sân nôn mửa dữ dội.
Tướng quân phu nhân lo lắng liền cho mời đại phu đến bắt mạch cho ta.
“Phu nhân, Vân Uyển cô nương có thai rồi…”
Phu nhân lộ vẻ ngạc nhiên.
Ta từ giường đứng dậy, mắt đỏ hoe quỳ xuống đất: “Phu nhân, là con của tướng quân.”
Nàng ấy chỉ dặn dò mọi người không được phép tiết lộ chuyện này và hàng ngày thì sai người đưa đồ bổ vào phòng ta.
Tháng thứ ba, tướng quân cuối cùng cũng khải hoàn, trên người chàng ấy mặc áo giáp, phong thái uy nghiêm.
Liếc nhìn ta, chàng ấy nhíu mày, mặt lạnh lùng nói với phu nhân: “Ta và Vân Uyển chưa từng có tình cảm, làm sao có con được?”