Kiếp trước, ta cùng muội muội chèo thuyền dạo hồ, không may rơi xuống nước. Chính Giang Chước đã nhảy xuống hồ cứu ta, truyền hơi thở cho ta.
Khi phụ mẫu đến nơi, ta vừa mới tỉnh lại, muội muội liền nói:
“Tỷ tỷ và thư sinh này đã có tiếp xúc thân thể, danh tiết của tỷ tỷ đã bị hủy hoại, e rằng khó mà gả đi được.”
Ta như bị sét đánh giữa trời quang, lập tức muốn tìm đến cái chết. Nhưng Giang Chước đã ngăn ta lại:
“Nếu cô nương không chê, tiểu sinh nguyện cưới cô nương làm thê tử.”
Hắn có ơn cứu mạng ta, nhưng ta không hề yêu thích hắn. Sau khi thành thân, ta cũng không cho phép hắn chạm vào ta.
Mãi đến sau này, khi ta bị bọn cướp để ý, chịu đủ sự nhục nhã. Trước khi chết, ta thấy một thư sinh gầy gò, tay cầm dao củi, xông vào liều mạng với chúng.