Khi Thất hoàng tử Tiêu Hành rơi vào cảnh khó khăn, ta đã từng cho hắn ăn bánh bao suốt ba năm.
Lần đầu gặp mặt, hắn bị nhốt trong lồng, không biểu cảm mà ăn sống thịt chó.
Hắn là hoàng tử bị giáng xuống bùn, ta là cô gái mồ côi bị gia tộc vứt bỏ.
Lần nữa gặp lại, hắn trộm học cấm thuật, toàn bộ kinh mạch sắp đứt đoạn.
Ta khẩn cầu sư phụ, cứu hắn một mạng.
Sau đó, ta bị thế tử của Trấn Quốc Công từ hôn.
Cha mẹ chán ghét, cho rằng ta làm mất mặt, hận không thể bóp chết ta từ đầu.
Không mấy ngày sau, đôi mắt của thế tử được gửi đến trước mặt cha mẹ ta.
Tiêu Hành cười nói: “Thẩm thế tử có mắt không tròng, không biết trân trọng, ta thay mặt hắn xin lỗi Từ nhị tiểu thư.”