Ta nhặt được một vị thư sinh về làm phu quân ở rể. Hắn dung mạo khôi ngô tuấn tú, chỉ có điều thân thể yếu ớt.
Ngày ngày mong mỏi đêm tân hôn, ta liền đe dọa hắn: “Uống xong bát thuốc này mà vẫn không khá hơn, ta sẽ bỏ ngươi đấy!”
Thư sinh lúc đó sắc mặt lúc trắng lúc đỏ, trông có vẻ vô cùng lo sợ sẽ bị ta ruồng bỏ.
“Ngoan nào, g i ế. t xong lợn, ta sẽ về bầu bạn với ngươi.” Ta khẽ đặt một nụ hôn lên mặt hắn, trấn an đôi phần.
Nào ngờ hắn lại càng ho dữ dội hơn, ôi chao, phu quân của ta, điểm gì cũng tốt, chỉ có điều sức khỏe… thật khiến người ta phiền lòng.