Một thư sinh nghèo khó, sau khi được ta hỗ trợ đỗ đạt công danh bèn nổi lòng tham dòm ngó tài sản của ta, còn muốn để ta làm thiếp cho hắn.
Hắn tự phụ mình đã trở nên cao quý,tài hoa xuất chúng nên chỉ xứng với danh môn quý nữ.
Còn ta, chỉ là nữ nhi của một thương nhân, hắn khinh ta thân thể mang mùi tiền chỉ làm nhơ bẩn thanh danh của hắn.
Nực cười thay! Hắn dựa vào đâu mà nghĩ rằng mười năm đèn sách của mình có thể sánh với gia tộc đời đời kinh doanh của ta?
Ta vượt ngàn dặm xa xôi đến kinh thành, chính là để cho hắn thấu hiểu rõ ràng một đạo lý.
Ta có thể giúp hắn bước lên đài cao, thì cũng có thể đá hắn xuống bùn lầy.