Liên tục đánh trọng thương ba vị hôn phu và bị từ hôn, phụ thân ta cho rằng ta có vấn đề về tinh thần.
Ông vội vàng vào cung gặp Hoàng thượng, khóc lóc cầu xin ngài đày ta vào Quốc Tử Giám để “tái tạo từ đầu”. Nhưng không ngờ… ta lại trúng tiếng sét ái tình với một gã mã phu trong thư viện.
Để dụ hắn cưới mình, cứ vài ba ngày ta lại giả vờ đáng thương chạy ra chuồng ngựa.
Hôm nay thì ngã vào lòng hắn vì bị thương, ngày mai lại giả bệnh nặng để hắn chăm sóc cả đêm, rồi hôm sau thì cùng hắn trò chuyện suốt đêm về nhân sinh và lý tưởng…
Cuối cùng, ta cũng làm hắn xiêu lòng đồng ý, nửa đêm ta trèo tường về nhà báo tin vui.
Khi phụ thân ta xác nhận kẻ đến cầu hôn đúng là một mã phu, ông liền vác cuốc rượt ta một trận, thề sẽ đoạn tuyệt quan hệ máu mủ…
Sáng hôm sau, mã phu đến nhà cầu hôn.
Hắn khoác long bào, cưỡi ngựa hiên ngang, theo sau là hàng trăm cấm vệ, trên người toát ra khí phách “Thừa tướng đại nhân siêu sủng ái”.