Ta là thị nữ của phế hậu trong lãnh cung.
Lãnh cung lạnh lẽo băng giá, nhưng hoàng hậu nương nương bị phế truất lại hiển nhiên sống an bình ở nơi đó.
Nương nương nói: “Bên ngoài lãnh cung, sẽ có kẻ ăn thịt người.”
Ta không tin, viện cớ quét tuyết để hẹn hò với một thị vệ tuấn tú dưới ánh trăng.
Thị vệ đó nói sẽ cưới ta.
Đêm đó, ta và thị vệ tư thông bị người ta bắt gặp.
Ta kinh hoàng bất an.
Chợt nghe mọi người quỳ xuống, đồng thanh hô “Bệ hạ”.