Kiếp trước, cả kinh thành đều nói ta có phúc lớn khi lấy được phu quân tốt như Thượng Quan Bồi.
Lúc đó ta cũng nghĩ vậy, vui mừng gả vào Thượng Quan gia. Thượng Quan Bồi không chỉ đẹp trai, tài hoa hơn người. Đặt biệt sau khi thành thân, hắn đối xử với ta như khách quý, ta không cần hầu hạ mẫu thân hắn, ăn mặc lại đủ đầy.
Nhưng chỉ có một điều,hắn chưa bao giờ chạm vào ta.
Mọi người đều khen Thượng Quan Bồi trọng tình trọng nghĩa, còn ta trở thành thê tử chu ngoa, ghen tuông không biết điều,không dám ra ngoài, đến cả tỷ muội ruột trong phủ cũng bị liên lụy, không ai muốn lấy.
Ta luôn nghĩ là do bản thân đã làm sai điều gì đó, cho đến trước khi chết ta mới biết hoá ra là vì hắn giữ thân cho người mà hắn yêu thương.
Sống lại một kiếp, ta không muốn phụ thuộc của bất kỳ ai, chỉ muốn sống là chính mình.
Ta không phải thê tử của Thượng Quan Bồi, chỉ là Thôi Cẩm Ca.