Ta là thiên kim giả của Lâm phủ.
Kiếp trước, phụ thân phụ mẫu ta nhận lại chân thiên kim, nói ta đã cướp mất mệnh tốt của nàng,
Liền đem hôn sự được ban từ Hoàng gia giữa ta và tướng quân, nhường lại cho Lâm Vãn Uyển.
Lâm Vãn Uyển làm bộ độ lượng, để ta làm thiếp thất.
Ngày tân hôn, tướng quân nhận lệnh gấp xuất chinh, nàng một mình giữ phòng trống, từ đó chịu cảnh mẹ chồng hà khắc, lao nhọc ngày đêm, dần dần tích thành bệnh.
Đợi tướng quân trở về, ngược lại ta lại được sủng ái.
Khi ta mang thai năm tháng, Lâm Vãn Uyển dùng một chiếc trâm vàng đâm vào bụng ta, một xác hai mạng.
Lúc sắp chết, ta mới biết được, trước khi Lâm phủ phát đạt, cha mẹ thấy ta ăn mặc phú quý, liền cố ý tráo đổi nữ nhi của bọn họ với ta. Ta vốn dĩ đã mệnh quý hơn Lâm Vãn Uyển.
Mở mắt lần nữa, ta trở lại ngày xuất giá.
Lâm Vãn Uyển náo loạn muốn làm thiếp của tướng quân, lại độ lượng nhường vị trí chủ mẫu cho ta.
Thật là một kẻ ngu ngốc, thân phận thiếp thất hèn mọn có thể có được ngày lành của nàng ta sao?
Lần này, ta tuyệt không bỏ qua cơ hội nhận thân từ Hoàng gia.