Đêm khuya tỉnh giấc, ta rời giường để vào nhà xí, vô tình nghe thấy phu quân muốn giết ta.
Tình nhân của chàng đã hủy hôn, chàng một khắc cũng chẳng muốn chờ.
Ta kinh hãi thu dọn hành trang, ngay trong đêm chạy trốn xa hàng trăm dặm.
Ba tháng sau, phu quân tìm được ta ở Dương Châu.
Chàng tay nắm trường đao, nghiến răng căm hận:
“Liễu Miên Miên, nàng chạy gì thế?”
“Lời hung hay lời khiếm nhã trong lúc vui vẻ, nàng chẳng phân biệt nổi sao?”