Hoàng hậu lâm bệnh nặng, đã ra lệnh chọn các tiểu thư quý tộc ở độ tuổi phù hợp trong kinh thành vào cung chăm sóc bệnh tình cho mình.
Người sáng suốt đều biết rõ, việc chăm sóc bệnh chỉ là cái cớ, việc chọn một vị mẫu thân làm chỗ dựa cho Thái tử còn nhỏ mới là thực.
Tỷ tỷ ta tự mãn về dung nhan, không muốn trở thành phi tần của hoàng đế đã quá năm mươi tuổi.
Vì vậy, tỷ không ngần ngại tuyệt thực, lấy cái chết để uy hiếp.
Phụ thân vừa giận vừa lo, quở trách tỷ tỷ không biết nặng nhẹ.
Lại thấy tỷ tỷ khóc lóc, chỉ tay về phía ta đang đứng ở góc: “Con gái nhà họ Phí đâu chỉ có mình ta, để nàng đi chẳng phải được rồi sao!”