Cùng đồng nghiệp đi hát, gian phòng kế bên có người đang cầu hôn, náo loạn vô cùng.
Tôi đứng bên ngoài đầy hâm mộ, tưởng tượng nếu người cầu hôn là Tấn Nhung thì tốt biết mấy.
Cửa gian phòng kế bên lúc ấy mở ra, không ngờ người cầu hôn chính là anh ta.
Anh ta quỳ một gối trước mặt một cô gái khác, ánh mắt tràn đầy thâm tình nhìn cô ấy.
Cố gái ấy cười dịu dàng đầy hạnh phúc.
Còn tôi, nước mắt đầy mặt.
Chờ đợi sáu năm, cuối cùng anh ta cũng cầu hôn, nhưng người nhận lại chẳng phải tôi.