Mẫu thân qua đời.
Ta bị mẹ kế hành hạ thê thảm, để gả em gái cho người ta yêu, bà ép ta gả cho một người què.
Nhưng ta lại xoay người gả cho một thái giám.
“Nghe nói ngươi quyền cao chức trọng, có thể giúp ta nhà tan cửa nát không?”
Thái giám cười mà không nói: “Có thể.”
Cuối cùng, mẹ kế bị đuổi ra ngoài, lưu lạc đường phố ăn xin.
Em gái lại chẳng may gả cho vị hôn phu què của ta.
Đại thù đã báo, ta lặng lẽ trốn đi trong đêm.
Không ngờ, bị một nam nhân cao lớn tuấn tú chặn lại ở góc tường: “Nương tử, đêm khuya hồi gia hưởng phúc sao?”
Ta lật mặt không nhận: “Nương tử gì chứ, ngươi một thái giám đừng có gọi bậy.”
Hắn cười âm trầm: “Ta chưa từng nói mình là thái giám.”