A tỷ vốn là y nữ, từng vì Quý phi trị bệnh, được Thánh thượng tán dương thần y diệu thủ.
Quý phi lòng dạ hẹp hòi, sinh lòng đố kỵ, liền chặt đứt đôi tay của nàng, cười mà rằng: “Nghe nói y thuật của Tống y nữ độc nhất vô song, nay hãy tự chữa trị cho chính mình đi.”
Không ban nước, chẳng cấp thuốc, chỉ lạnh lùng dõi mắt, nhìn nàng đau đớn mà tuyệt khí.
Sáu năm sau, Quý phi mắc quái bệnh, bị dày vò thảm thiết, sống không bằng chết.
Ta tiến lên bẩm rằng: “Nhân gian có một người, có thể trị được bệnh này.”
Quý phi như bắt được cứu tinh, đôi mắt rực sáng: “Mau mời thần y đến! Bạc vàng bao nhiêu, bản cung cũng nguyện trao!”
Ta than nhẹ, lắc đầu: “Sáu năm trước, nương nương đã tự tay sát hại nàng rồi.”