Năm ta tròn mười sáu tuổi, hoàng đế ban hôn, gả ta cho Thận Vương Lý Hành.
Mười năm làm phu thê, đến cuối cùng ta mới biết, người chàng yêu chưa bao giờ là ta.
Nực cười thay cả đời ta, như con rối trong tay người, làm kẻ thế thân cho kẻ khác.
Ngày ta qua đời, chàng nắm tay ta, rơi nước lệ mà khóc.
Nhưng ta lại mỉm cười, vượt tường cung, rời khỏi hoàng thành, từ đó trời cao biển rộng, không còn thấy xuân sắc nơi núi non.