Ta vốn là một con mèo hoa lê, sống nương tựa vào chủ nhân của mình.
Chủ nhân vì giúp hoàng thượng giải trừ mị độc mà được phong làm mỹ nhân.
Ban đầu, ta nghĩ mình sẽ được sống những ngày tốt đẹp cùng chủ nhân.
Nhưng không ngờ, sau khi chủ nhân mang thai, nàng lại bị quý phi vu oan là đã thông dâm với người khác, và đứa bé trong bụng cũng không phải của hoàng thượng.
Hoàng thượng trong cơn giận dữ đã hạ lệnh đuổi nàng ra khỏi cung, mặc nàng tự sinh tự diệt.
Khi ta lần theo mùi hương tìm đến, chủ nhân đã không còn hình dáng, sinh lực cạn kiệt.
Nhưng khi ta mở mắt, không ngờ mình lại chiếm lấy thân xác của chủ nhân, quay về đúng thời điểm chủ nhân giúp hoàng thượng giải độc.
Nhìn nam tử khí chất phi phàm nằm trên nền tuyết, khóe miệng ta khẽ nhếch lên.
Làm mèo chúng ta là kẻ rất thù dai, lại cũng rất thích chơi đùa con mồi.
Những ngày tháng tốt đẹp của bọn họ sắp kết thúc rồi.