Năm mười tuổi, ta đã từng cứu một thư sinh phong nhã ở đầu làng.
Ta đã bán sạch gia sản, hết lòng nuôi dưỡng hắn ta từ một tú tài đến khi đỗ đạt trạng nguyên.
Mọi người đều nói rằng, ngày tháng tốt đẹp của ta đã đến.
Nhưng hắn ta lại đưa cho ta một tờ hưu thư.
Ta kiên quyết không chấp nhận, một lòng muốn kiện lên kinh, kiện lên hoàng thượng.
Không ngờ, sau khi uống xong chén thuốc hắn ta đưa, ta ngất xỉu và bị đóng vào trong quan tài mà c h ôn số n g.
Khi mở mắt ra lần nữa, nhìn thấy tờ hưu thư do Cố Dung An đưa đến, ta vội giật lấy, quay đầu mà chạy!