Đêm trước khi ta trở thành Hoàng hậu,
Mẫu thân trăm ngàn lần căn dặn, khuyên bảo ta tuyệt đối không được động lòng với bậc đế vương.
Ta nghe theo.
Hậu cung do ta quản lý đâu ra đấy, mưa móc đều được ban phát công bằng.
Khắp chốn không ai không khen ta một tiếng hiền đức.
Cho đến ngày hôm đó, bệ hạ đưa tiểu công chúa Bắc Cương trở về.
Ta bỗng nhìn thấy vô số chữ viết hiện lên trong không trung:
【Đây chính là Hoàng hậu bạch nguyệt quang của tên cẩu hoàng đế sao? Dịu dàng như vậy, đáng tiếc là, sắp chết rồi.】
【Hết cách thôi, đây là một câu chuyện “cưỡng đoạt”, nàng tranh không lại nữ chính đâu.】
Thì ra, ta sắp chết rồi.