Sau đó, cung của Hoàng hậu náo loạn cả lên.
Hoàng hậu, bụng to tròn, nằm trên giường cùng với một người đàn ông cũng không mảnh vải che thân.
Lần này, Hoàng hậu bị bắt tại trận khi đang tư thông.
Hoàng hậu khóc lóc cầu xin Hoàng thượng tha thứ: “Long Vương, từ nhỏ thiếp đã được gả sang Long quốc để kết thân, chúng ta có thể coi là thanh mai trúc mã.
Nhưng ngài lại vì một nữ tử hèn mọn như nàng mà bỏ mặc thiếp.
Thiếp nhất thời hồ đồ mới phạm phải tội lỗi này.”
“Im ngay!”
Long Vương tức giận quát, “Nữ tử hèn mọn mà ngươi nói là người của trẫm, sau này sẽ trở thành Hoàng hậu của Long quốc.”
Hoàng hậu muốn biện minh rằng đứa trẻ trong bụng bà ra thực sự là con của Long Vương, nhưng với việc bị bắt tại trận như vậy, Long Vương, từ lâu đã chán ghét Hoàng hậu, làm sao có thể tin nà ta nữa?
Ngài liền ra lệnh cho người đưa Hoàng hậu đi đánh để bà ta sảy thai.
“Đứa trẻ hạ tiện mà ngươi sinh ra không xứng là hoàng tử của Long quốc, càng không xứng được sinh ra.”
Kiếp trước, Hoàng hậu từng nói rằng con của ta chỉ là “con hát,” là thứ hèn mọn nhất, không đáng sống trên đời, chỉ để người khác chà đạp.
Nhưng kiếp này, chính con của bà ta lại trở thành đứa trẻ hạ tiện.
Sau khi Hoàng hậu bị phế truất, ta trở thành Hoàng hậu mới của Long quốc, và đứa con của ta trở thành đích tử của Long quốc, được vạn người kính trọng.
Ta đến thăm Hoàng hậu ở lãnh cung, khi ấy bà ta đã trở nên điên loạn, chẳng khác nào một kẻ mất trí.
“Ngươi còn nhớ không, lúc ta mới vào cung, ngươi đã từng nói rằng gương mặt của ta là một sai lầm.”
“Một người cao quý như ngươi, làm sao có thể trông giống một kẻ thấp hèn như ta?”
“Và từ câu nói đó của ngươi, ta bắt đầu cuộc đời bị người khác khinh rẻ và chà đạp… Ai cũng có thể ức hiếp ta, ta đã trở thành người phụ nữ thấp hèn nhất trong hoàng cung.”
“Ta đã cố gắng hết sức để hoàn thành nhiệm vụ của mình, nhưng chỉ nhận lại những bữa cơm thừa canh cặn, lại còn phải chịu sự đánh mắng từ ngươi”
“ Ngươi từng nói rằng hầu hạ ngươi là phúc phần của ta, nhưng mỗi phút giây trôi qua đối với ta đều là đau đớn vô cùng.”
“Cuối cùng, có người đã trao cho ta cơ hội để leo lên long sàng, và ta đã cố gắng trèo lên, không màng ai nói rằng ta dùng thủ đoạn gì”
“Ta không quan tâm.
Bây giờ, ta đã leo đến vị trí Hoàng hậu, vị trí mà trước kia ngươi từng lấy làm kiêu hãnh.”
“Nhưng vị trí đó giờ bị người phụ nữ mà ngươi coi là thấp hèn nhất đoạt mất.”
“Cả đời còn lại của ngươi, ngươi sẽ là người phụ nữ thấp hèn nhất trong cung này.”
Sau khi trở thành Hoàng hậu, ta còn sinh hạ ba đứa con. Còn bà ta, nguyên Hoàng hậu, giờ đây dưới sự “chăm sóc” của ta, đã trở thành người mà ai trong cung cũng có thể ức hiếp, hành hạ.
Kiếp trước, ta đã chịu đủ mọi đau khổ vì bà ta, nên kiếp này, ta sẽ để bà ta trải qua những gì ta đã từng chịu đựng.
Nhưng không ngờ rằng trong buổi tiệc đầy tháng của con ta,bà ta đã trốn thoát khỏi lãnh cung, dùng dao bắt cóc đứa trẻ vừa mới sinh của ta.
Khi ấy, bà ta đầy bụi bặm, dơ bẩn, không còn chút nào dáng vẻ của một Hoàng hậu cao quý ngày xưa, giống hệt một kẻ điên.
Bà ta dùng dao kề vào đứa trẻ, hét lên: “Tất cả là tại ngươi! Ngươi cướp đi con của ta, ngươi cướp đi chồng của ta. Ta sẽ giết ngươi! Ta sẽ giết ngươi!”
Lưỡi dao của bà ta vung loạn trong không trung, còn đứa trẻ thì khóc thét.
Tim ta như bị bóp nghẹt, ta không ngờ sau từng ấy thời gian, bà ta vẫn còn có thể gây hại cho người khác.
Kiếp trước, vô số đứa con của ta đã chết vì ngươi. Kiếp này… Ta đã mất một đứa con vì bà ta, và ta tuyệt đối không cho phép thêm một đứa con nào nữa chết dưới tay bà ta.
Ta nhẹ nhàng nói, sợ rằng nếu quá lớn tiếng sẽ làm bà ta hoảng sợ: “Ngươi hận ta vì ta đã hại ngươi. Vậy dùng ta để đổi lấy đứa trẻ, có được không?”
Nguyên Hoàng hậu nhìn ta với ánh mắt đầy hung hãn, dường như đang cân nhắc. Thấy nà ta không còn vung dao loạn xạ nữa, lòng ta dần bình tĩnh lại.
Ta tiếp tục nói: “Ta sẽ đứng yên ở đây, ngươi chỉ cần bước đến và dùng dao nhẹ nhàng cứa cổ ta, ta sẽ chết. Khi ta chết rồi, ngươi có thể trở lại làm Hoàng hậu, ngươi có thể giành lại tất cả.
Hãy bước đến đây.”
Ánh mắt nguyên Hoàng hậu dần trở nên mờ mịt, có lẽ nà ta đang hồi tưởng lại những ngày tháng khi còn là Hoàng hậu.
Ta liếc nhìn Liên Dư, ra hiệu cho hắn hành động. Khi ta tiến gần hơn về phía nguyên Hoàng hậu, hắn lén lút tiếp cận từ phía sau.
Nguyên Hoàng hậu dường như đã mất hết tỉnh táo, thỉnh thoảng lại phát ra những tiếng cười ngớ ngẩn.
Ta chậm rãi tiến lại gần, cố gắng dụ dỗ bà ta tiến về phía ta để kết liễu ta.
Khi khoảng cách đủ gần, ta bất ngờ lao lên, giật lấy con dao, còn Liên Dư nhanh chóng cứu đứa trẻ.
Trong lúc tranh đấu với nguyên Hoàng hậu, lưỡi dao vô tình cứa vào cánh tay ta, khiến máu tuôn ra.
Chẳng bao lâu sau, nguyên Hoàng hậu bị các thị vệ khống chế. Chỉ một chút nữa thôi, đứa con của ta đã chết dưới tay bà ta.
Ta không kiềm chế được, liền tát bà ta vài cái.
Nhưng nguyên Hoàng hậu vẫn giữ nguyên vẻ mặt ngớ ngẩn, miệng lẩm bẩm: “Ta là Hoàng hậu… Ha ha… Ta là người phụ nữ cao quý nhất. Các ngươi đều là những kẻ thấp hèn.”
Kiếp trước, Hoàng hậu đã không biết bao nhiêu lần dùng thân phận cao quý của bà ta để khinh rẻ ta, mạ ta, nhưng kiếp này, bà sẽ không còn cơ hội để làm điều đó nữa.
Để cắt đứt mọi hậu họa, ta đã đích thân ra tay với bà ta trong lãnh cung, giống như kiếp trước ta từng bị bà ta siết cổ đến chết.
Trước lúc chết, khuôn mặt bà ta đầy sợ hãi, hét lên: “Ta là Hoàng hậu! Ngươi là nha hoàn hèn mọn, ngươi dám giết ta, ta sẽ lấy mạng ngươi!”
Nhưng kiếp này, nha hoàn hèn mọn lại trở thành người phụ nữ cao quý nhất.
Ta siết chặt cổ Hoàng hậu, nhớ lại những lần ta bị bà ta ức hiếp kiếp trước, tay càng lúc càng mạnh hơn cho đến khi Hoàng hậu ngừng giãy giụa.
Bước ra khỏi lãnh cung, ta cảm thấy nhẹ nhõm toàn thân.
Mối hận thù kiếp trước cuối cùng đã được giải quyết trọn vẹn trong hôm nay.
Nha hoàn từng bị chà đạp trong hoàng cung, giờ đây nhờ vào sự cố gắng của chính mình, đã đứng ở đỉnh cao quyền lực.
Những ngày tháng chịu nhục, chịu đựng đau khổ đã qua đi. Trước mắt ta là một cuộc sống tươi đẹp đang chờ đợi.
Dù ta sinh ra hèn mọn, nhưng ta cũng có thể vươn lên.
Những kẻ đã lăng mạ và ức hiếp ta, ta đều sẽ nhớ kỹ, và khi ta đã vươn lên, từng kẻ một sẽ phải nhận lấy sự trả đũa.
Sau đó, ta lại sinh thêm ba đứa con.
Cho đến khi Long Vương qua đời, con trai của ta lên ngôi, trở thành tân Long Vương.
Còn ta trở thành người phụ nữ cao quý nhất của Long quốc.
Dù ta sinh ra hèn mọn, nhưng con cái của ta không hèn mọn.
Con trai ta, cháu ta, và các thế hệ sau của ta, sẽ đều là những người cao quý nhất của Long quốc.
End