Tôi đã ở bên Thẩm Thời suốt mười năm.
Vì anh, tôi xăm lên xương quai xanh hình hoa dành dành mà anh yêu thích nhất.
Cuối cùng, anh cũng đồng ý cưới tôi. Nhưng bên ngoài, anh lại che chở cho một cô gái 18 tuổi.
Trước ngày cưới, anh dành mọi sự chiều chuộng cho cô ấy như một lời chia tay ngọt ngào:
Cùng cô nhảy bungee, trượt tuyết, thậm chí đưa cô đến Iceland ngắm cực quang.
Nhưng anh không biết, tôi không còn nhiều thời gian để sống.
Tôi đã đặt vé ra nước ngoài, hiến tặng toàn bộ tài sản của anh, và xóa đi hình xăm.
Trong khi anh đếm từng ngày cho đám cưới, tôi lại đang chuẩn bị kế hoạch để rời xa anh mãi mãi.