Phu quân rước một nha hoàn bụng lớn về, mọi người đều khuyên ta nhẫn nhịn.
Chỉ có đường thúc của phu quân, người được mệnh danh là thiên tài, ủng hộ ta hòa ly. Đường thúc mày rậm chính trực, nói rằng ta là một cô nương tốt, đừng làm ủy khuất chính mình.
Nhưng ta lại vô tình bắt gặp đường thúc,người vốn luôn đoan chính thanh liêm, dường như không nhiễm bụi trần, lại đạp chân lên người Tạ Thiếu Thông, giọng nói lạnh lùng và khinh miệt:
“Dao Dao là người ta muốn, cướp thì cướp, ngươi làm gì được ta?”
Ta kinh hoàng muốn trốn đi, nhưng thúc ấy chậm rãi bước về phía ta, nụ cười dịu dàng mà đáng sợ: “Ngoan nào, ra đây đi, ta biết nàng đang trốn ở trong đó.”