Đừng chạy, công chúa này còn chưa đủ điên đâu.
Ta đã chết vào ngày đại hôn.
Trong đêm động phòng, tân lang của ta, Mạnh Kha, chỉ nhìn ta một cái rồi đi ra ngoài.
Chàng nói: “Công chúa đêm tân hôn không có vết máu, trong sạch đã bị hủy hoại từ lâu, kẻ phóng đãng như vậy, bản thế tử không có phúc thụ hưởng.”
Mọi người xông vào phòng tân hôn, chỉ trỏ ta.
“Kẻ phóng đãng như vậy nên bị nhốt trong lồng heo!”
“Nhưng nàng ta là công chúa!”
“Hoàng tử phạm pháp xử lý như thường dân!”
Câu cuối cùng là do hoàng huynh của ta, người giữ ngôi thái tử, nói.
Khi thấy Bạch Tang Tang được chàng bảo vệ sau lưng.
Ta lập tức phát điên, khóa kín cửa sổ, đập đổ giá nến, ngọn lửa lan tràn khắp phòng tân hôn.
Khi mở mắt ra, ta đã quay lại ba năm trước.