Gả cho Nhị hoàng tử, ai nấy đều bảo ta số mệnh may mắn.
Nhưng nào ai hay, bên ngoài phu thê ta tình thâm ý trọng, về phủ lại như khách qua đường.
Sau này, thân phận giả thiên kim của ta bại lộ, ta quyết định thu dọn hành lý, cao chạy xa bay.
Thế nhưng đêm đó, Nhị hoàng tử bỗng phá lệ lưu lại.
Hắn buông đi vẻ lạnh lùng nghiêm nghị thường ngày, khóe môi khẽ nhếch, cười như không cười:
“Không biết phu nhân có chê hoàng tử giả – đứa con hoang do tư thông mà ra này không?”
Đêm khuya vắng lặng, ta lại nghe hắn lẩm bẩm:
“Tốt quá, không phải muội muội.”
Ta: … Không phải cái gì cơ?! 🤨