Năm ta vừa tròn mười lăm tuổi, Lục Vân Thâm đã nhận ta làm ngoại thất.
Ta với thanh danh ngoại thất ròng rã hai năm, hắn nói vì chấn hưng gia tộc nên phải thành thân với một vị quý nữ. Nhưng sau khi thành thân, hắn lại nói với ta chờ bị quý nữ kia hạ sinh con nối dòng liền sẽ nạp ta vào cửa làm thiếp.
Nhưng lần này ta không chờ đợi hắn nữa, ta giả chết quay về Hầu phủ sau đó.. ta liền gả cho vị huynh trưởng ốm yếu của hắn.
Tận bình thản nhìn hắn vì cái chết của ta mà ngày ngày tranh cãi không dứt với tân nương .
Cho đến khi hắn phát hiện ra ta không những chưa chết, mà còn đã trở thành tẩu tẩu của hắn…
***