Vệ Hành trở thành phế nhân, đường tỷ không muốn gả cho hắn vì sợ chịu khổ.
Nên ở trong hôn thư tìm ra kẽ hở, sau đó đẩy ta thay thế đường tỷ gả cho Vệ Hành.
Nào ngờ Vệ Hành quay lại chiến trường, sát phạt vô số kẻ địch, được phong Trấn Quốc Đại Tướng Quân.
Còn ta, từ kẻ ngu ngơ trong lời đàm tiếu phút chốc hóa thành đệ nhất quý phu nhân kinh thành.
Đường tỷ đeo bọc hành lý, gần như ngã quỵ trước cửa Vệ phủ, khóc đến lê hoa đái vũ: “Người vốn nên gả cho chàng là ta, năm xưa là con tiện nhân này bày kế hãm hại ta thay thế gả cho chàng.
Vệ Hành thản nhiên như chẳng thấy, bế ta xuống xe ngựa, ngay cả một ánh mắt cũng chẳng rơi trên người nàng: “Phu nhân nhà ta không thích ồn ào, xin cô nương đứng cách xa một chút.”