Mọi người đều nói ta là nhi nữ của kẻ tội đồ, họ giao cho ta những công việc bẩn thỉu nhất và để ta ngủ trên chiếc giường cứng nhất.
Không, đó không phải là “giường”, ma ma nói giường chung không đủ ngủ, bà ấy chỉ vào đống gạch vụn bên tường, bảo ta tự xếp chỗ để nằm, đó chính là giường của ta.
Ta xếp rất nhanh và gọn gàng, những cung nữ nhỏ rất tò mò, nói tiểu thư là con nhà quan, sao lại làm được những việc như thế?
Ha ha, họ chưa thấy tay của ta.
Lòng bàn tay của ta đầy những vết chai dày. Đây đâu phải tay của tiểu thư con nhà quan, đây là tay của các cô nương làm việc đồng áng.
Đúng vậy, ta đã làm thôn nữ suốt sáu năm.
Hoang dã khó thuần, ta cũng không hiền lành gì.