Sư tôn của ta thật thơm tho, khiến ta chỉ muốn ăn ngài.
Nhẫn nhịn suốt mười mấy năm, cuối cùng vì có kẻ hạ dược mà thành ra ta bị ngài ăn mất.
Khi sư tôn gọi nước tắm lần thứ ba, lòng ta bỗng hoang mang.
Các sư huynh vây quanh: “Sư đệ, kẻ bị hại mất thân là sư tôn, ngươi khóc làm gì?”
“Phải đó, mau cùng chúng ta đi bắt gian tặc, báo thù cho sư tôn!”
Ôi ôi.
Đừng tìm nữa.
Gian tặc chính là ta.