Ta bị phụ thân bán vào thanh lâu, khi nhảy cửa sổ bỏ trốn lại rơi xuống quán mì của Kỳ Tu Nhiễm.
Kỳ Tu Nhiễm vừa lớn tiếng bảo ta đền tiền, lại vừa chuộc thân cho ta.
Vì muốn báo ân, ta lưu lại quán mì làm tiểu nhị.
Mãi đến khi có người khoác hoàng bào đến quán ăn mì, ta mới hay Kỳ Tu Nhiễm từng là hoàng tử tôn quý.
Bởi chẳng muốn tranh đoạt vương vị, chàng ẩn thế mở quán.
Nhưng “hoài bích kỳ tội”, cuối cùng chàng vẫn bị ép t. ự v,ẫn trên tế đàn.
Ta hao tâm tổn trí, rốt cuộc sau ba năm mới tự tay g i.ết kẻ thù.
Ngày báo được đại thù, cũng chính là ngày ta phải chế//t.
Thế nhưng sau khi chế//t, ta lại thấy được Kỳ Tu Nhiễm cùng quán mì của chàng.
Chàng vẫn mỉm cười ôn hòa, đứng trước nồi nước sôi lượn lờ hơi nóng.
Tấm vải trắng treo trên quán có ba chữ to ——【Tam Hồn Miến】.