Ta là con gái nuôi của tể Tướng đương triều, mọi người đều ghen tị nói ta tốt số, nhưng người trong lòng ta lại chính là đại thiếu gia của phủ tể Tướng.
Người ấy hứa cả đời này sẽ không phụ ta, nhưng lại quay đầu lấy người khác.
Ngày đại hôn của Lục Vấn Chỉ, trong lúc động phòng hoa trúc, chủ mẫu của Lục gia đã tìm đến ta, cầu xin ta thay thế con gái ruột của bà ta tiến cung làm phi.
Đương kim Thánh thượng nay đã gần bảy mươi tuổi, tuổi tác đủ để làm ông nội của ta rồi, nhưng bà ấy lại nói với ta:
“Ninh Nhi, ngươi vào Lục gia từ khi mười bốn tuổi, Tâm Dao coi ngươi như thân tỷ tỷ, ngươi nhất định phải cứu nàng.”
Phải, ta đã trở thành con gái nuôi của Lục gia.
Hôn ước của ta và Lục Vấn Chỉ, từ khi ta vào Lục gia năm 14 tuổi, đã trở thành một giấc mơ hão huyền.